Cái nồi là bể tắm
Cho gạo vào, gạo bơi
Ồ quên, chưa có nước
Làm sao bơi được trời!
Bé cho nước vào "bể"
Gạo lặn tài tình ghê!
Có anh ưa tinh nghịch
Bơi trên mặt nước kìa!
Bàn tay bé chao qua
Gạo rủ nhau cùng lặn
Bé kỳ cọ dùm cho
Nên anh nào cũng trắng
Hết tắm bằng nước lạnh
Rồi lại tắm nước sôi
Thế mà không biết nóng
Mới thật là cừ khôi!
Còn reo vui sung sướng
Ông trời cũng thua thôi!
Và nồi cơm đã chín
Gạo lặn đâu mất rồi?
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng