Buổi học đầu tiên tại trường mẫu giáo, con đã khóc hết nước mắt vì lần đầu tiên trong đời phải xa mẹ. Ngay lúc ấy, chính đôi tay cô đã lau dòng nước mắt đầm đìa trên mặt con, đã vuốt lại mái tóc lòa xòa trên trán con. Cô đã làm cho con cảm thấy vững tâm và thấy rằng sống xa mẹ không phải là một điều quá tệ.
Đôi bàn tay ấy đã dịu dàng ôm lấy con để chào mừng con bước vào lớp một. Rất kiên nhẫn và cũng tràn đầy yêu thương, cô dạy con biết có những việc quan trọng phải làm, rằng con phải hoàn thành bài tập viết cô cho, rằng con phải biết giữ gìn quần áo để mẹ khỏi phải nhọc công giặc ủi. Cô dạy con về kỷ luật, tính công bằng và sự kiên nhẫn, nhưng vẫn cho con được thỏa thuê sáng tạo và phát minh mọi thứ mà một đứa trẻ sáu tuổi có thể nghĩ ra.
Đôi tay cô đã chỉ cho con biết cách gói một món quà để tặng cha nhân “Ngày của Cha”, và cả những bông hoa cẩm chướng bằng giấy dành riêng cho Mẹ vào ngày Quốc tế Phụ nữ. Con vẫn còn nhớ nụ cười thật tươi của cha và những giọt nước mắt lấp lánh trong mắt mẹ khi nhận được những món quà ấy. cho đến tận bây giờ cha mẹ vẫn còn giữ đồng hai xu được gói cẩn thận và cả những bông hoa thanh nhã ấy.
Chính đôi tay cô đã chỉ cho con những hiểu biết đầu tiên về môn địa lý năm lớp ba bằng cách lần theo trên bản đồ những vùng đất mà cô đã đi qua. Những câu chuyện lý thú về các chuyến du lịch và khám phá của chính cô đã khơi dậy trong lòng con khát vọng được đi khắp nơi trên thế giới, được ngắm nhìn những thắng cảnh xinh đẹp và gặp gỡ mọi người. Cô đã làm cho thế giới của con trở nên rộng lớn hơn.
Lên lớp bốn, đôi tay cô đã làm cho những con số trở nên thật thần kỳ. Cô đã chia sẻ cho con niềm đam mê số học và chỉ cho con thấy rằng toán học được dùng rộng rãi trong tất cả mọi lĩnh vực của cuộc sống. Cô đã thách thức trí tuệ của con và tập cho con thói quen tư duy logic.
Lớp năm, đôi tay cô đã cho con biết rằng khoa học kỹ thuật chính là một con tàu cao tốc và con cần phải tham gia chuyến tàu ấy. Chính cô đặt con ngồi trước máy vi tính lần đầu tiên trong đời để khám phá ra đó là một công cụ thân thiện và hữu dụng với con người đến nhường nào. Cũng từ đấy, con biết được những chân trời khoa học mới. Cô gieo vào trong con lòng tự tin và khao khát nắm bắt tri thức để bước vào một tương lai tươi sáng.
Vâng, trong suốt quảng đời thơ trẻ của con, đôi tay cô đã âu yếm vỗ về trong những lúc con buồn tủi, đã lau khô những giọt nước mắt trên khuôn mặt con khi con thấy dường như cả thế giới như đang chống lại mình. Đôi tay ấy cũng đã huân hoan vỗ vai con khi con được giải thưởng “Học sinh gương mẫu của tháng”. Cũng chính đôi bàn tay ấy đã ghi những lời phê bình vào sổ học bạ khi kết quả học tập của con sút kém; đã đưa lên vẫy chào để làm con yên lòng trong buổi diễn kịch mừng Giáng Sinh ở trường; đã băng bó vết thương trên đầu gối con sau khi con tranh chấp quyết liệt một pha bóng trong giải đấu thể thao nhà trường; đã đeo cho con giải ruy băng “chúc mừng sinh nhật” trong ngày vui đặc biệt của con; và cũng đôi bàn tay ấy đã đưa lên miệng ra hiệu để nhắc con rằng thư viện là một nơi cần được tôn trọng sự yên tĩnh.
Và giờ đây, đôi tay cô đang nắm lấy tay con, cầu chúc cho con may mắn và hướng cho con bước đi tiếp theo trên con đường học tập. cảm ơn cô. Cảm ơn cô vì sự quan tâm chăm sóc bao năm qua, vì đã đúc nặn nên tương lai con. Cảm ơn cô và cảm ơn đôi bàn tay đã và sẽ theo con suốt cuộc đời.